Chìm trong đêm tối không một ánh sao (trái tim sợ hãi chap. n)
Mình luôn có một cảm giác mình không đủ. Luôn thì cũng không đúng nhưng rất nhiều lần, nhiều việc mình cảm thấy mình là không đủ. Nên mình sợ, mình rất sợ. Cái cảm giác nó khá la lạ, nó mạnh mẽ, nó như nhấn chìm mình vậy, thật và nặng nề như chìm vào nước sâu thẳm và trong đêm tối tăm mịt mờ, không có lấy ánh sao. Mình thật sự rất sợ hãi. Và lúc này cũng vậy. Nghĩ đến tình huống tệ nhất, mình không sợ tình huống đó. Nói đúng ra dù tệ nhất là mình bị đuổi việc mình nghĩ mình vẫn không chết nhưng mình sợ cái cảm giác - là vì mình không xứng, mình không đủ, mình không tốt. Mà cũng lâu rồi cảm giác này nó đi đâu mất, nay nó quay lại, cùng sự kiện đã từng diễn ra. ... Viết đến đây, mình thấy là lần này mình vẫn sợ - ngay lúc sự kiện vừa bắt đầu. Nhưng lúc này nó đang qua đi, nó vơi dần, mình còn chút run rẩy nhưng tỉnh lặng. Mình chưa biết làm gì cho sự kiện này nhưng hình dung là chỉ có thành thật :D và tới đó là thấy khỏe re. Giờ còn chút sợ đang lăn lăn trong lòng. Và mình làm đây, mình ...