Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2021

Nham thạch

Mình nghĩ một trong những cảm xúc mệt mỏi nhất đó là không cảm thấy có ai đồng cảm với mình. Dùng từ như thế cũng không đúng. Mình nghĩ cần nhiều từ hơn để diễn đạt một trạng thái. Nó là kiểu mình không cảm thấy có ai hiểu được cảm xúc của mình, trạng thái đang diễn ra với mình. Vì nó kì lắm. Không thật sự có một chuyện gì tồi tệ diễn ra cả, nhưng mình rất buồn, rất cảm xúc, rất nhạy cảm, rất đau lòng, rất sợ hãi. Mọi thứ dồn dập và dồi dào như bị nhấn chìm vào lớp đất sâu tâm tối, chìm dần không vẫy vùng được nhưng cảm xúc và lớp đất thì mãnh liệt cực kì. Đó, mình không thấy nó hợp lý tí nào cả, mình sợ người khác mệt mỏi vì mình nhưng mình không thể không có cảm xúc được. Cảm xúc như nham thạch núi lửa bỏng khắp bên trong cơ thể mình nhưng mình cố gắng để dựng 1001 cái hàng rào phòng vệ lên vì thấy nó "không hợp lý" gì cả. Tới chính mình có khi còn không đồng cảm được với mình. Vì mâu thuẫn nội tâm như thế nên bế tắc, không ngạc nhiên nếu chúng ta - những em bé nham thạch (...

Mình giận thật hay là mình buồn? :)

Hình ảnh
Hôm nay, mình quyết định lật lại quá khứ =))) Nghe nghiêm trọng ha. Tại thường mình hay quên và cũng làm biếng nhớ lại ấy. Có điều, hôm qua đọc được một bài viết và gợi lại trong mình một trải nghiệm. Thấy thích thấy quàooo nên kể lể với mọi người và nay lên đây viết. Chuyện là. Chuyện rằng. Hồi xưa mình dễ cáu gắt với người khác lắm. Nhấn mạnh là người khác nhé. Bây giờ mình thi thoảng vẫn cáu nhưng cáu phong long gì á =))) chẳng cáu ai, chỉ cáu thôi. Và hồi xưa có một đợt mình nhớ mãi.  Hôm đó mình và đám bạn đi ăn, có bồ cũ của mình. Quán lẩu gà ớt hiểm gì đó nóng chết mẹ. Và không biết vụ mô tê gì mà mình cáu điên lên với bạn phục vụ ấy. Thề trời ơi, ai mà thấy mình bực điên lúc đó cái mặt như đàn ông chắc méo dám yêu ấy. Mình khó chịu cực kỳ. Bên ngoài bực bội nóng như lửa phừng phừng nhưng kì lạ thay, mình cảm nhận rất rõ bên trong là cảm xúc sợ hãi, là sự yếu đuối, là mong cầu có ai đó đứng ra bảo vệ mình và nỗi buồn vô vọng vì không ai đứng về phía mình cả. Dù ngay lúc đó, ...