Biết đâu được à!
Saigon hôm nay trời xanh mây trắng.
Mình thích mùa đông Saigon lắm. Dù chẳng có mấy "đông", đôi ngày vẫn nắng nóng. Nhưng.. cũng nhiều đợt gió lạnh thổi. Sáng sáng bon bon đi làm, đầu mình cứ xoay đông xoay tây rồi đôi gò má mập mập của mình nhô lên vì miệng mỉm cười với mùa đông.
...
Chẳng biết nữa, mà dạo này đọc được mấy tâm tư đáng yêu, "hướng nội" của đôi ba người làm mình muốn viết lại. Biết đâu. Ừ ai biết đâu mấy dòng của mình... cũng có thể làm ai đó thấy vui vẻ. Và biết đâu sự kì quặc, ngẫu hứng lộn xộn của mình, sự không hoàn hảo của mình cũng làm được tí gì đó cho đời hay cho ai đó.
È mà cũng chẳng biết nữa. Mùa đông viết đôi ba dòng cũng vui rồi.
Nghe bài này, chẳng hiểu sao cứ nhớ Hà Nội, và thấy yêu: https://open.spotify.com/track/51qM6DVbqylA3dIkbxDD1M?si=c80bd42e12154c0e
| Cái ghế kế cây khế ở DabaoConcept vào một ngày đông Saigon |
Nhận xét
Đăng nhận xét