"Is there still anything that love can do?"
"Is there still anything that love can do?" 「愛にできることはまだあるかい」 Nước mắt giàn giụa vì mình biết ơn quá. Biết ơn vì đã từng được yêu thương quá nhiều. Mình không nghĩ mối tình với anh lại ôm ấp và dịu dàng trái tim mình đến vậy. Dù đã là ký ức của 4 năm trước. Mình thật sự biết ơn quá nhiều vì hạnh phúc đã từng được cảm nhận, sự trân trọng chân thành anh đã từng trao đi. Mình tưởng những ký ức tốt đẹp đó sẽ không đến nữa. Nhưng, ký ức từ những ngày đầu tiên nói chuyện với nhau đã nhẹ nhàng chạm vào tim mình. Mình nhớ đã từng bày tỏ với anh, sự tồn tại của anh, bản thân điều đó đã là phước lành và với mình, chỉ biết rằng có anh tồn tại là đã thấy vui trong trẻo như một buổi sáng mùa hạ trời xanh mây trắng với một làn gió mát (chắc nói anh nghe thì không tượng hình thế này). Mình thật sự "mean it", thật sự cảm thấy như vậy. Mong rằng, buổi sáng mùa hạ của em, vẫn tiếp tục những ngày bình yên nhảm nhí và vẫn điềm tĩnh giữa những ngày tối tăm chẳng buồn bật đèn (như em đã ...