"Hơi sad một chút but.." nắng vàng ghé thăm



Vô tình nghe một bài hát của B Ray và nắng đâu đó kéo về. Một đóa hoa màu vàng lắc lư bên cạnh dãy hàng rào ngăn con đường nhỏ xe đi và đường ray xe lửa.
Nhớ Saigon mấy chiều chạy dọc đường Trường Sa, rẽ vào lối nhỏ chạy song song xe lửa. Mấy lúc phải dừng lại nhường tàu chạy, không hiểu sao lần nào mình cùng thấy hạnh phúc.
Còn mấy quán cà phê xinh xinh mỗi sáng cuối tuần hẹn Dzoi nữa.

Những ngày dấu yêu.
Một tối "hơi sad một chút but..."
Nhớ Saigon, nhớ du và mong những điều tốt đẹp, dấu yêu đang và sẽ ở bên cạnh anh.

Và còn muốn nhõng nhẽo mè nheo khóc để nói là: me đã nỗ lực rất nhiều, rơi bao nhiêu là nước mắt để có được sự vô tư của ngày hôm nay *khóc oa oa bô bô luôn
I am imperfect nhưng mà thật sự em rất yêu cô bé này.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Lâu rồi không Hà Nội

Tản mạn về hẹn hò và tình cảm bốc hơi

the same damn thing that made my heart surrender