I say love it is "là cái gì cũng được"
The Rose của Westlife hay quá. Một cách nào đó mấy bài hát yêu đương cưới xin lởn vởn xung quanh mình 😀 ahaha. 25 tuổi nhưng mình lúc nào cũng cảm thấy như vừa vào đời ấy, lúc nào cuộc đời cũng có nhiều điều mới, trải nghiệm mới, thử thách mới,... dành cho mình. Một kiểu phiêu lưu tươi trẻ. Nói chung là mình muốn có người yêu chứ cưới nhau là chuyện còn ở đâu xa lắm
Mà quay lại, tự dưng ngồi mê mẩn hát theo các chú Westlife đàn ông lịch lãm thì ngớ người ra "yêu là cái gì ấy nhở?" 😅 Thật, mình không biết nó thật sự là gì. Kể cả từng yêu đương 7 năm rồi cũng yêu thương đủ người trên cuộc đời từ ba mẹ, em gái, bạn bè, đồng nghiệp đến cả cảm xúc nam nữ.
Có hôm, nhớ đến chàng trai mà mình thích, mình "nhìn thấy" cảm xúc tốt đẹp, đặc biệt và cũng thấy suy nghĩ "cái này là yêu hả? nhìn như không phải, nó cũng là một kiểu cảm xúc đến rồi đi". Và với mỗi người, mỗi trải nghiệm, cảm xúc cảm giác yêu nó cũng khác nhau. Chung một điều duy nhất, nó nảy sinh từ bên trong mình và khiến mình dễ chịu, hạnh phúc.
😀 thấy hơi kì lạ là, nảy sinh từ bên trong mình mà mình lại có thể đau khổ, vật vã nhiều khi là bị cầm tù bởi "yêu"
Thôi, nghe Westlife hát tiếp.
![]() |
| Trang và Bill Feb 2021 (mình chụp bằng máy film) He taught me how to love unconditionally |

Nhận xét
Đăng nhận xét